Nhà tù Phú Quốc – Thời gian gần đây báo chí liên tục đăng các vụ án tham nhũng, cố ý gây thất thoát tài sản của Nhà nước … hậu quả là các nghi phạm lần lượt bị khám xét, truy nã và đưa vào trại giam. Nói tới đây tự nhiên tôi lại có chút ký ức về một nơi mà ai nghe qua cũng “sởn tóc gáy” – địa danh nhà tù Phú Quốc – địa ngục trần gian .
Từ sâu thẳm con tim – tôi – một công dân thế hệ 8X – một cái tuổi giao thời lưng chừng ở giữa sự độc lập và phát triển đất nước theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa mà ngày nay chúng ta vẫn thường nghe: “Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay …” Lời bài hát này đã cho tôi cảm được cái gì là sự hy sinh xương máu, cái gì là sự mang ơn từ các chiến sĩ, đồng bào đã lớp lớp nằm xuống cho đất nước hình chữ S này tồn tại đến hôm nay.
Nhà Tù Phú Quốc Nỗi Ám Ảnh Kinh Hoàng !
Các bạn trẻ ơi! Nếu đã tới Phú Quốc để tham quan, tôi đề nghị các bạn hãy ghé thăm nhà tù Phú Quốc – là một trại giam nằm tại thị trấn An Thới ở cực nam đảo Phú Quốc. Trong Chiến tranh Đông Dương, trại giam này có tên là Nhà lao Cây Dừa. Đây là trại giam tù binh trung tâm, toàn Việt Nam Cộng hòa, từng giam giữ hơn 32.000 tù binh (40.000 tù nhân nếu tính cả tù chính trị nhiều thời kỳ).
Các bạn nên “lạc trôi” đến nơi này – để biết thế nào về cụm từ “địa ngục” đúng nghĩa .
Nhà tù Phú Quốc là địa ngục
Dao kề, dầu – chảo sôi ùng ục
Các anh chiến sĩ bị nướng , chiên …
Chôn sống, lóc da, đem thiêu đốt …
Nhắc tới nhà tù Phú Quốc thì cái tên Trần Văn Nhu (bảy Nhu) – một tên cai ngục khét tiếng tàn độc, máu lạnh nhất trong lịch sử nhà tù Mỹ ngụy. Chính ông ta đã thực hiện 24 kiểu tra tấn tù nhân một cách tàn nhẫn – mà không có từ ngữ nào nói lên được sự đau đớn cả thế xác lẫn tinh thần người chiến sĩ cách mạng.
Một trong những kiểu tra tấn tàn khóc nhất chính là : đục hàm lấy răng. Viên cai ngục Bảy Nhu dùng dụng cụ bằng sắt để đục trực tiếp vào hàm của tù nhân, máu chảy tung tóe khắp miệng, sau đó hắn lấy kềm nhổ từng chiếc, từng chiếc răng một một trong tiếng kêu la thất thanh, thất hồn bạc vía, mỗi chiếc răng được nhổ ra là mỗi lần chết đi sống lại của người chiến sĩ.
Sau đó bắt họ phải nuốt hết số răng và máu vào trong bụng, rồi đổ xà phòng bắt họ phải uống . Cựu tù binh – chiến sĩ Vũ Văn Tằng (Nam Định) đã từng bị tên Bảy Nhu nhổ tận 09 cái răng, hiện nay số răng này được lưu trữ tại nhà lưu niệm – như là một kỷ vật tố cáo tội ác chiến tranh của bọn Mỹ ngụy
Chưa hết, tên bảy Nhu còn trực tiếp đổ dầu vào khoan miệng tù binh rồi đốt cháy lên, tiếng đau đớn rên la thấu tận trời xanh . Bên cạnh đó các tù binh còn bị lóc da vùng kín, rồi bị đốt cháy dương vật – một hành động cầm thú , bất nhân nhất mà tôi từng được nghe. Tất cả các loại hình tra tấn đều được tái hiện qua các mẫu tượng sống động, chân thực.
Mỗi mẫu tượng – là mỗi nhân vật rất riêng – có vai trò cụ thể trong một bối cảnh tổng thể và diễn đạt đầy đủ nội dung đậm chất tượng hình. Hình ảnh các chiến sĩ tù binh máu chảy lê láng từ đầu chảy dài xuống cổ áo, thấm đẫm cả vùng ngực lòi ra nguyên hình hài trơ xương, gương mặt hốc hác, thất thần, quần áo rách rưới, loang lổ … làm cho tôi có một sự thương cảm kính mến, nuốt lệ vào trong để cảm thán cả một thế hệ chiến sĩ anh hùng dành trọn con tim cho bà Mẹ Tổ quốc!
Nếu các bạn nữ đi tham quan địa điểm này – tôi xin cảnh báo rằng các bạn nên “thả thính” thêm các bạn nam đi cùng, hoặc đi chung nguyên nhóm, vì sao dạ ? Các bạn có đang thắc mắc ? À, tại tôi sợ các bạn nữ “yếu bóng vía” rồi khi nhìn các tượng sáp đôi mắt trừng trừng thể hiện sự phẫn uất căm thù , hay những vết máu chảy đỏ thẫm, hoặc những cảnh tượng tra tấn rợn người sẽ khiến các bạn nữ khóc ré lên, rồi hoảng sợ – thì lúc ấy thật sự rất cần một bờ vai của những “soái ca” để dựa vào, để dỗ dành và trấn an. Tôi nói vậy có đúng không nhỉ ?!
Rồi các bạn ở thành phố hay được ở trong phòng máy lạnh, máy điều hòa lạnh run ở các chuỗi café Highlands, Phúc Long trà, Gongcha trà sữa, đẳng cấp với Starbucks … thì liệu vào mùa hè các bạn có chịu được cái nóng khi đến nhà tù này không? Vậy đó, mà ngày xưa các chiến sĩ của ta bị bọn cai ngục tập trung vào một “cabin” bằng sắt 5m x 20m, có hai lối ra trước sau, xung quanh gài chằng chịt kẽm gai để nhốt hàng trăm chiến sĩ trong đó dưới cái nắng nóng cháy da, có thể da lột từng mảng, hết lớp này tới lớp khác liên tu bất tận như thế.
Ngoài ra còn có thêm hình thức nhốt “chuồng cọp” chỉ vừa chứa đựng 01 người với tư thế nằm mà thôi, đặt ở giữa trời trên lớp cát – xung quanh toàn kẽm gai không có gì che chắn cả.
Tôi tự hỏi “không biết các chiến sĩ ngày xưa đã từng đau đớn đến mức độ nào đây? Chỉ có thể là lòng yêu nước nồng nàn mới có thể chịu đựng được nơi địa ngục trần gian có một không hai này”.
Chắn hẳn rằng, khi tham quan nơi này thì các bạn nữ sẽ ít “tự sướng” để cho ra lò những bức ảnh “ảo tung chảo” đâu , bởi vì toàn những hình rợn người kiểu như “ âm ti địa phủ 18 tầng địa ngục” trong các bộ phim của TVB vậy đó, các bạn có đồng tình giống tôi hông?!
Đời người ai cũng từng phải trải qua một tuổi trẻ sôi nổi, hồn nhiên, nhiệt huyết – sống hết mình, và nhất là du hý đến những thắng cảnh hùng vĩ, nên thơ, hoặc một địa danh gắn liền với trang sử vàng của dân tộc mình. Có thế chúng ta mới hòa mình vào thiên nhiên, vào đất trời, và cảm nhận dòng máu Việt với những đức tính kiên cường, những sự hy sinh thầm lặng nhưng thật to lớn – góp vào dòng chảy mãnh liệt của một dân tộc anh hùng.
Việt Nam hai tiếng thân thương quá!
Xã tắc sơn hà vọng ngàn năm
Từ Bắc vào Nam liền một dãy
Hãy thăm Phú Quốc – bạn bè ơi !